thoáng quê hương
Quê hương là cả mùa xuân
Đào Mai khoe sắc ngoài sân dịu dàng
Chồi non lộc biếc mơ màng
Tròn xoe đôi mắt bướm vàng ngẩn ngơ
Quê hương là cả hồn thơ
Tiếng ru của mẹ ầu ơ trưa hè
Mặt trời nấp dưới rặng tre
Trên cành phượng vĩ nhạc ve ngân dài
Khế ngọt chín rộ vườn ai
Thoảng trong làn gió hương Nhài tinh khôi
Lục Bình theo sóng nổi trôi
Chim gù gọi bạn, đàn môi hẹn hò
Bến sông vẳng tiếng gọi đò
Vàng bông hoa cải, tơ vò mấy nong
Nắng chiều rớt nhẹ ngoài song
Quê hương là tiếng tơ lòng riêng ta !