tuổi thơ đi qua.
Giá có một ngày thời gian gấp đôi.
Để được ngẩn ngơ ngắm mây trời chùng lại.
Để đàn trâu cứ thong dong mê mải.
Mẹ chẳng gọi về khi chơi đáo chơi bi.
Giá có một ngày thời gian gấp ba.
Để chiếc lá cứ rơi hoài không chạm đất.
Cho hoàng hôn ngả dài trên cỏ mật.
Và bước chân ta đi mãi chẳng tới nhà.
Giá có ngày và giá như trước đây.
Thời gian ngừng trôi kim đồng hồ chẳng chạy.
Để chúng mình cứ bên nhau mãi mãi.
Cái tuổi hồn nhiên, hai đứa chửa biết gì.
(T T)
Bài này đã được xem 1163 lần
|
Người đăng:
|
Trần Thản
|
|
|