tiếc trăng
Ta vừa thấy màu gì trong mắt biếc
Mùi hương xuân ôm xiết bầu ngực căng
Làn da nàng trắng mịn tựa ánh băng
Bao nhiêu ngọc ngập tràn đầy trong miệng
Ta vừa nhặt một nụ tình lúng liếng
Thật ảo hư như kiểng thánh tan mờ
Thoang thoảng bay trong cảnh sắc nên thơ
Quen mà ... lạ !... kia bờ trăng mới ló
Chao ôi đẹp nụ tuyết lê thật rỏ
Sắc hồng đào mây gió lã chao nghiêng
Bao khẻ say thi sỹ cũng đảo điên
Rồi đổi sắc.... hồng liền sang màu trắng
Nhìn cho kỹ... ơ !... nàng trong ánh rạng
Đẹp tuyệt trần những mảng phát hào quang
Để đám mây lòng thảng thốt bàng hoàng
Biển ngây dại ngậm trăng như muốn khóc
Hồn ta muốn đưa tay lên vuốt dọc
Cả bờ be... suối tóc nữa trăng ơi !...
Thôi chết thôi !... ta lỡ chạm mất rồi
Trăng tan vữa hòa trôi vào mặt nước...
Ôi là tiếc !...mấy khi ta thấy được
Ngọc ngà đâu ta ước đổi một lần
Được ôm trăng bay liệng giữa cung vân
Cho da thịt tan dần vào ân ái...
Bài này đã được xem 501 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|