Poem logo
Poem logo

chợt một ngày

Chợt một ngày ta lại cách xa nhau
Trái tim yêu đã phai màu kí ức
Bao giấc mộng nay chỉ là tiềm thức
Kiếp nhân sinh rời cõi thực vô hồn

Chợt một ngày anh đứng giữa hoàng hôn
Xem nắng tắt mà tâm hồn chết lịm
Môi cắn chặt nhủ lòng thôi tìm kiếm
Đôi tay này quẳng hoài niệm ra khơi

Chợt một ngày anh muốn thốt nên lời
Nên níu kéo hay buông lơi giấc mộng
Tình chúng ta đặt lên đầu ngọn sóng
Chút gió mùa cũng vụn vỡ liêu xiêu

Chợt một ngày nỗi nhớ hóa rong rêu
Con tim cũng không tiêu điều nhức nhói
Gặp mặt nhau có chừng ta không hỏi
Vẫn còn yêu sao chẳng nói nên lời

Chợt một ngày đôi môi chạm bờ môi
Nhưng môi anh chạm vào môi người khác
Nụ hôn tình đã dường như thất lạc
Mùi hương này cũng sẽ khác hơn xưa

Chợt một ngày trái tim bỗng vô ưu
Anh thanh thản chẳng còn lưu luyến nhớ
Chắc có lẽ do mình không duyên nợ
Nhật ký buồn như khách lỡ đò ngang.

Điền Phong 11/2/2017

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm