đôi dòng kỉ niệm
ĐÔI DÒNG KỈ NIỆM
Kỉ niệm một thời ai còn đo đếm?
Nhật nguyệt mờ mờ dằn vặt dây oan
Ngồn ngộn sân chơi,cỏ cây ẩn hiện
Viên kẹo tình yêu chưa ngậm vội tan
Tin nhắn mở ra muôn vàn trách móc
Kẻ vô tình,người lại thích dửng dưng
Bờ năm tháng em ngả nghiêng làn tóc
Tiếng ngày xưa ngân dòng lệ rưng rưng
Trong vườn cấm ta ngẩn ngơ hái trái
Sợi tơ hồng dan díu thuở bên nhau
Em mắc cỡ còn ta thì vụng dại
Thương mùi hương con gái đến bạc đầu
Em rón rén trao nhụy hoa trinh bạch
Ta gối đầu trên mười ngón tay ngoan
Ta bơi lội vào muôn ngàn ngõ ngách
Vực thẳm,non cao ôm ấp mộng vàng
Đem thương nhớ nhốt đầy trong tủ kính
Ngọn lửa lòng âm ỉ cháy trăm năm
Ta thương em nhưng có tài câm nín
Chăn gối thêu hoa người khác vội nằm
Kỉ niệm một thời như vầng trăng khuyết
Cuộc sống xô bồ vạn vật đổi thay
Màu dĩ vãng run run trong mắt biếc
Nuối tiếc đời ta ngu ngốc đường dài
Ngày 2/3/2017
Ân Thiên ( Bình Dương)
Bài này đã được xem 1107 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|