đêm đậm đặc
Xuân bỏ lại một làn hương trong gió
Trời bỏ quên hoa cỏ giữa màn đêm
Gió nhẹ chen mái tóc thả buông mềm
Bên giấc ngủ má em bừng thơm ngát
Đêm khao khát hờn ghen làn sương mát
Nhớ lần em nép sát bờ ngực anh
Chợt thấy thương trăng mỏng mảnh mong manh
Rơi bên cửa lay mành thưa theo gió
Gom sợi nhớ gửi về nơi xa đó
Nỗi đơn côi đêm bỏ mặc trăng non
Cơn gió buồn cứ thổi miết héo hon
Cho mắt nhớ sương hờn rơi vỡ vụn
Miền cách biệt cứ xa mờ hun hút
Đôi mắt sầu rơi hụt hẫng chơi vơi
Sóng mỏi mòn trôi tít tận ngàn khơi
Mây bỏ lại nhừng lời yêu chan chứa
Có khoảng trống cứ lao lung muôn thủa
Cõi chông chênh đêm rữa nát linh hồn
Nơi ta về trong im lặng mênh mông
Nơi phương ấy mây bồng khung trời rộng
Em có hiểu những đêm khơi nổi sóng
Cánh buồm nghiêng dao động giữa muôn trùng
Nỗi nhớ thương vô tận đến khôn cùng
Đêm nhuộm cả khuông hồn ta đậm đặc...
Bài này đã được xem 759 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|