Poem logo
Poem logo

tình xuân

Tác giả: Hồng Dương
Xuân giấu gì trên giọt nắng đang rơi
Đào xinh thắm một đời khoe nhụy đẫm
Mai vàng trổ nhẹ nhàng chưng tơ cấm
Để người thương sao chậm mãi không về

Xuân gắn gì trên vạt gió êm trôi
Từng sợi nhớ bên bồi bên tan chảy
Trên cành níu những mầm sương run rẫy
Nõn ngà xuân lay vỡ cánh hương ly

Em giấu gì trong đáy mắt bờ mi
Cho đêm xuống gió rì rào muốn khóc
Làn sương đọng trên cành trong như ngọc
Trăng đầu mùa đan tóc ánh mù xa ...

Em rót gì trên da nõn trắng ngà
Hương thơm nức tỏa ra sầu ngọn gió
Phải đang giấu một con tim chín đỏ
Huyết chực trào cho khổ hết đời anh ...

Em cài gì trên mái tóc đen xanh
Mùi hoa bưởi ngọt lành như nắng mới
Thẹn thùng ngỡ tiếng cười xuân vừa tới
Nắng thêu vàng diệu vợi mật ngưng ngâm

Đêm lặng yên nghe khúc nhạc dương cầm
Em lại giấu âm thầm bờ môi nóng
Để khao khát cuộn trào như con sóng
Trăng tẽn tò ánh bỗng ngã trên non

Em giấu gì cho anh phải héo hon
Cho thơ chết mỏi mòn rồi tan biến
Hai thể xác điên cuồng như say nghiện
Bỏng không gian tan hết cả cung lòng

Bến bờ yêu đầy đắm giữa mênh mông
Dòng nhung nhớ bềnh bồng như sông thức
Cho hơi thở chặt căng trong lồng ngực
Để bờ môi ... rạo rực vị hương đời ...

Men hương tình hoa lá ngỏ xuân ơi
Câu hẹn ước của thời xưa còn lại
Nghe thêm ấm áng trăng mùa con gái
Chất xuân nồng em đãi hết mùa hương...

Đông Hà, Quảng Trị, 15.04.2017

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm