chiều buồn
chiều buồn như chiếc lá bay,
chênh chao hạt nắng cuối ngày hanh hao.
chiều buồn gọi gió lao xa,
thẩn thơ chiếc lá hôm nào rụng đây
...
chiều buồn tựa một cơn say,
nâng ly dốc cạn, để ngày đi mau.
chiều buồn trong đáy mắt sâu,
sầu tuôn chất chứa, vệt đau cứa dài