có những muộn phiền khôn mất được !
Có những ngày em cảm thấy cô đơn
Lầm lũi bước vào công viên vắng ngắt
Trưa hiu hắt nhìn tháng ba quay quắt
Nhớ anh rồi, anh có biết không anh
Qua từng ngày cứ cố mà quên
Sao vẫn nhớ, biết rằng là không thể
Em đã ép trái tim, để rồi đau khổ
Một mình em mang trong những tháng năm dài
Em chẳng hiểu gì đâu cứ ngỡ chỉ cảm thương
Em không biết mình yêu khi nào nữa
Chỉ biết mỗi khi em tỉnh giấc
Đều nghĩ về anh, em chưa từng có bao giờ!
Đêm khuya về em quay quắt nhớ ai
Em không hiểu từ lúc nào nông nổi
....
Đến cũng không, xa càng đau khổ
Em thấy mình mang tội với người ta
Với người ấy em vô tình quá đổi
Với người ấy một đời em mắc nợ...
Ngày xưa ơi , còn đâu để quay về...
Xói lỗi lầm mà mình đã gây nên
Phải chi yêu người ta như em đã yêu anh
Thì đâu khổ, đời sẽ sắc hồng rực rỡ!