những bước chân đi quanh cái lồng rỗng
Chúng ta chạy
như chuột chạy trong mê cung
với phần thưởng là ánh đèn nhấp nháy
và một câu chúc may mắn.
Người dẫn đường hô to:
“Tiến lên!”
Nhưng không ai hỏi:
“Đi đâu?”
Mỗi sáng
chúng ta mặc đồng phục
đi làm trong một trò chơi
mà chẳng ai biết luật.
Mỗi tối
chúng ta mở TV
để thấy người khác chết thay mình
trên màn hình phẳng.
Người ta nói:
“Chúng ta đã hiện đại.”
Nhưng tôi thấy
lòng người teo lại như hạt bụi.
Kẻ hỏi “Vì sao?”
bị đuổi khỏi phòng họp.
Kẻ nghi ngờ
bị gọi là phản tiến bộ.
Cuối cùng
tất cả đều cúi đầu
khi chuông báo điểm danh vang lên.
Và gọi đó là tự do.
Bài này đã được xem 1108 lần
|
Người đăng:
|
Vua Mông
|
|
|