cất dấu những bước chân lỗi lầm
Sực nhớ lại lạnh hoang miền ký ức
Buốt canh tàn hồn thức trắng thâu đêm
Đá sỏi khô cào xước bước chân mềm
Loang giọt máu đau thêm miền thất vọng
Tìm sao được nỗi ân tình sống động
Dấu chân kia bật huyết đã đông khô
Răng cắn môi đau kiếp nạn vong nô
Tim rạn vỡ tựa hồ lòng bội bạc
Trong giá buốt hồn bay đi thất lạc
Kiếp yêu đương xào xạc chốn nhân gian
Kẻ hân hoan người giọt lệ mi tràn
Chân chùng gối lực tàn ai bỏ mặc
Tiếng ai thở nghe âm trường khản đặc
Tìm lại chi tình mắc cõi cô liêu
Để đớn đau con tim yếu xế chiều
Nước đã chảy bao nhiêu điều ngang trái
Ai đã tắm chung dòng sông trôi mãi
Một dòng đời còn lại lẽ loi thôi
Ai đã từng trao hơi thở bồi hồi
Chút kỷ niệm vết môi thương rướm máu
Ai đã cất một niềm thương đau đáu
Ai đã quên dòng huyết đỏ môi mềm
Mặc hoàng hôn to nhỏ gọi bên thềm
Đời sỏi đá tàn đêm buồn tình lỡ
Này duyên kiếp để vần thơ dang dở
Vùi thật sâu khoảng nhớ lặng bơ vơ
Vùi thật sâu khao khát cháy đợi chờ
Quên tất cả tình thơ còn buông lững…
Huế 29.04.2016
Bài này đã được xem 1937 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|