óan than nguyệt sầu
Thu về vàng lá rụng rơi
Lấp đầy là úa sầu thê nguyệt buồn
Từng cơn gió thổi phong cuồng
Hồn ai than oán mưa tuôn giọt sầu
Đêm thu trời nhỏ mưa ngâu
Im lìm tỉnh lặng canh thâu nảo nề
Gió thu man mát vọng về
Hàng cây xào xạc ru hời xót thương
Khắc sầu một nỗi tơ vuơng
In hình lẻ bóng bên đường xa xa
Tiếc thương một tấm thân ngà
Để người nằm xuống thật là bất công
Thu qua rồi lại đến đông
Mấy mùa mong nhớ chất chồng thương đau
Hồn em vút tận trời cao
Trần gian ta hẹn... Đời sau tương phùng