chuyện trăng mây và biển
Trăng lặng lẽ ngã thềm sâu đáy biển
Biển dập dềnh mây hiện hiện xa xa
Sóng lênh đênh trăng ánh bạc tan ra
Sương khuya ướt lệ ngà rơi thánh thót...
Đêm vẫn thế trên cao trăng có một
Sóng u buồn ôm nốt nhạc bi thương
Liễu rủ mành chong mắt nhớ làn hương
Lao xao gió đêm trường buông cánh mỏng
Lung linh nước để bầy sao cỡi sóng
Khúc say hồn biển ngóng đợi trăng lên
Một tình yêu chưa thể được gọi tên
Nên sóng cứ vỗ rền tan gành đá
Thương trăng sáng để ánh vàng tan rã
Bóng bơ vơ lơi lã giữa mênh mông
Tự lúc nào trăng gửi sắc mây hồng
Nên bóng nguyệt im trong miền vô tận
Gió mê mải giữa muôn trùng ngơ ngẩn
Sóng bạc đâu trăng vẫn tỏa bóng đêm
Biển khát khô dâng khúc hát vô miền
Đêm ngụp lặn bên thềm tình sóng nước
Bởi tạo hóa trăng mây trời xuôi ngược
Biển mơ màng có được ánh mây bay
Mây của trời trăng thả ánh xuống đầy
Biển chỉ để trăng mầy cùng soi bóng...
Trời vô tận cho biển khơi nổi sóng
Bóng trăng cao mây lộng gió trời mơ.
Hương đi tìm trong thế giới nàng thơ
Chỉ thấy biển xa mờ trăng mây nước...
Bài này đã được xem 1121 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|