ảo mộng
Lặng lẽ am sương vọng thước kiều
Loang màu khói nhạt bóng tà xiêu
Nhành thông đổ nát u sầu cội
Cánh nhạn xô nghiêng ảo não chiều
Phải gió đang lùa trong tĩnh mịch?
Hay người đã gọi giữa cô liêu?
Mà nghe lạnh giá tràn hơi thở
Lẩn khuất đâu đây vọng thước kiều.