ta xa
Ta xa... thôi đã xa từ ấy
Tim côi hoang lạnh...gió giao mùa.
Mỹ nhân... khách đợi... ngàn năm trước
Gom nhặt câu từ dệt sóng thơ.
Hôm nay mải bước về vô định
Nhặt lá tương tư, trĩu gánh sầu.
Bóng nước... khôn tìm hồn thơ cũ
Để hoài, chôn dấu mãi niềm đau.
Vẫn thấy trên môi nở nụ cười!
Với ngàn tia nắng gửi chơi vơi...
Sợi thương kết nối hai miền lại
Đáy nước... còn mong... bóng một người.
Vườn nớ… sương bay hay khói trắng
Mồ chôn viễn xứ...liệm hồn tôi
Khói nhang nghi ngút từ đất lạnh
Đã chiếm hồn ta đứt nửa đời.
Bài này đã được xem 594 lần
|
Người đăng:
|
zhao
|
|
|