Poem logo
Poem logo

xin một lần

Tác giả: Hương Ngọc Lan
Rồi sẽ đến ... một ngày rồi sẽ đến
Em đi về phía chẳng có bóng anh
Chẳng mặt trời, chỉ sương khói mong manh
Hồn đơn lẻ chơi vơi trong hoang vắng

Rồi sẽ đến ... một ngày chiều nhạt nắng
Tiễn chân em bằng kèn trống ỏi inh
Khói hương nồng xen lẫn với lời kinh
Tấm khăn trắng thoáng chập chờn ẩn hiện

Em ra đi trong tiếng kinh cầu nguyện
Cỗ quan tài lộng lẫy nến và hoa
Để đưa hồn về tận cõi xa xa
Giữa tiếng nấc xen tiếng cười hoan hỉ

Đáy mộ sâu nơi em về yên nghỉ
Hết kiếp người, chỉ còn nắm xương khô
Thân tan ra mục rữa dưới đáy mồ
Hồn ngơ ngẩn giữa cõi trầm u tịch

Rồi một ngày ... trong khoảng không tĩnh mịch
Trả lại đời những lời nói yêu thương
Những ân tình trả hết ... thôi vấn vương
Thân đơn lẻ một mình em độc bước

Tạ từ anh ... xin một lần đi trước
Phút biệt ly xin hôn nhẹ bờ môi
Một lần thôi vuốt mái tóc rối bời
Và được khóc trọn một dòng dư lệ

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm