biển suy tư
Biển suy tự
Mỗi chiều về biển ưu tư sóng vỗ
Nắng nhạt dần ,nỗi nhớ dần dâng cao
Biển khát khao bóng mây ấm bay về
Xoa dịu êm mặt biển đang rạn nứt...
Mỗi chiều về biển lấp lánh cuồng si
Ôm nỗi đau nhăn nhó như muốn ghì
Bình rượu độc cho con ta nốc cạn
Nay biển chát rồi ngày mai sẽ đắng...
Mỗi chiều về biển buồn sâu thăm thẳm
Trăng ơ hờ ngó xuống mặt buồn tênh
Xót xa đưa mắt ngó thuyền bồng bềnh
Ghe xưa đó mà sao không người lái...
Mỗi chiều về gió thăm biển tê tái
Nấc nghẹn buồn sóng đổ dải bọt tan
Chán chường dâng, hoá chất đổ lan tràn
Biển tắc nghẹn không còn hơi để thở...
Mỗi chiều về em bé nhìn bỡ ngỡ..
Biển đẹp ghê sao cá người ghẻ lở
Biển bệnh rồi dân Việt có buồn đau
Hay mãi mãi biển mang màu tang thương....
CH2