* bị diêm vương đuổi *
BỊ DIÊM VƯƠNG ĐUỔI
Kiếm gãy làm sao sống được trời !
Thân già gối mộng đã tàn hơi
Thì thôi tắt thở hồn đi tới
Đáy huyệt vùi sâu một kiếp đời...
*
Thơ này viết bởi mảnh hồn trinh
Vất vưởng từng đêm mặc niệm tình
Một cõi riêng mình trơ lặng tĩnh
Liền mây khắp nẻo đẹp lung linh...
*
Sống tạm trần ai vạn khối sầu
Ngàn thu cõi chết tự dìm sâu
Diêm Vương gặng hỏi trình cho thấu
Bảo hiểm quên đem dạ luống rầu...
*
Quên thì trở lại kiếp nhân gian
Số phận chưa yên cõi niết bàn
Mỏi mệt hồn bay về rõ chán
Đành thôi chịu cảnh định trời ban !
*
Chả sợ hồn ma thế giới mờ
Dân toàn biếng nhát chẳng ưa thơ
Đêm về ủ mộng còn say mớ
Khó ngủ dầu cho chốn lặng lờ...
*
Giờ đây trở lại cõi ta bà
Xướng họa còn hơn ở với ma
Nổi đuốc bừng lên vài lạy xá
Trần gian tiếp tục ngắm trăng tà...
( Thôi cũng ráng tà tà gượng sống...)
-N3- Nguyễn Ngọc René - 01 - 06 - 2017