gọi trăng
Cơn gió ngã vào lòng chiều tím ngắt
Gót chân thu xé nát một mùa trăng
Đêm rã nhớ như lần đầu bày đặt
Khiết tinh hương đông chặt một tảng băng
Hồn hóa thạch trời xanh cao trăng khuyết
Tối len mành theo kiệt vắng đang đi
Đóa hoa môi nhạt mờ trong bóng nguyệt
Mây xa dần khuya xiết nặng bờ mi
Sao bỏ mặc những gì còn lâp lánh
Bóng chập chờn ảo ảnh dáng em xa
Nghe hoảng hốt cơn mưa chiều vừa tạnh
Gót phong trần nghe lạnh lót đời riêng...
Ôi nỗi nhớ dâng miền xưa đã đến
Nửa mảnh trăng mùa hẹn đã đâu rồi
Lay giấc ngủ giữa màn đêm e thẹn
Gọi trăng về tron vẹn mộng lứa đôi....
Bài này đã được xem 1004 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|