971 - khóa cửa con tim
"Ta đành khóa chặt tim thôi
Bằng lòng với cảnh nương đồi tịnh tu
Tim ơi ráng chịu cầm tù
Đời mình đến độ tuổi thu mất rồi"
Trời kia có mảnh mây trôi
Gió đi nẻo gió chân trời mù sương
Ngẩn ngơ giữa ngã ba đường
Bước chân lỡ nhịp vấn vương tình Người
Em buồn, anh cảnh chơi vơi
Tình trong hư ảo để lời viển vông
Con đò tàn tã chèo không
Nổi nênh bến vắng đục dòng cạn trôi
"Cô đơn, trằn trọc, buông lơi
Chòng chành, chạng vạng, bồi hồi ích chi
Thôi nghe những chuyện thầm thì
Thanh tâm tĩnh trí ngủ khì khỏe re
Đêm đêm gió bắc tràn về
Một mình nằm lạnh não nề nửa tim
Làm sao có thể im lìm
Bổ dậy đi tìm “ chìa khóa để đâu”