muốn mình đừng yêu nhau
Muốn đi đâu thật xa
Để chẳng còn trông thấy
Ánh mắt theo người ấy
Rơi từng giọt râm buồn
Muốn trời đổ mưa tuôn
Cho mắt thôi ngấn lệ
Giọt rơi hoài không xuể
Còn giọt kia chảy dài
Muốn phố không còn ai
Cho bước chân chậm rãi
Cho lòng người hoang hoải
Cho nỗi buồn vơi đi
Muốn đời không sân si
Để tình đừng vương vãi
Muốn thời gian quay lại
Để mình đừng yêu nhau
Muốn quên đi thật mau
Nhưng càng quên càng nhớ
Để nát nhàu quá khứ
Cứ ôm mãi cô đơn
Muốn yêu ai nhiều hơn
Nhưng giờ thì không thể
Vì mắt hoài ngấn lệ
Thôi mặc kệ, đừng yêu
Thơ Nam Phong
Đà Nẵng, 11.05.2017