chuyện trăm năm
CHUYỆN TRĂM NĂM
Trăm giấc mộng đổ dồn bên gối chiếc
Ta mơ màng lãng đãng chuyện trăng sao
Nhớ vài lần ta say đôi mắt biếc
Mò mẫm tìm và tự hỏi trời cao?
Ta làm sao giết được người trong mộng?
Tạ ơn nhau bộc bạch một cõi lòng
Một góc tâm hồn còn nhiều khoảng trống
Người không về khuây khỏa nỗi nhớ mong
Những sợi khói ngoằn ngoèo miền kí ức
Chuyện trăm năm sỏi đá cũng khóc thầm
Ta chưa ôm em vào trong lồng ngực
Ngẫm nghĩ hoài bao chuyện cũ rối răm
Giấc ngủ chập chờn nông sâu giếng cạn
Ta hớt hải tìm hơi ấm vòng tay
Bức tranh giao mùa gam màu tối sáng
Thảng thốt giật mình tình đã xa bay
Ai ghen tị giữa xô bồ thật giả?
Nhận và cho như vở kịch khôi hài
Ta dọc ngang vấp sợi dây dối trá
Ôi tiếng cười sặc sụa chuyện đắng cay!
Ngày 14/5/2017
Ân Thiên ( Bình Dương)
Bài này đã được xem 1577 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|