chuyện trăm năm 2
CHUYỆN TRĂM NĂM
“ Trăm năm trong cõi người ta
Chữ tài,chữ mệnh khéo là ghét nhau
Trải qua một cuộc bể dâu
Những điều trông thấy mà đau đớn lòng ”
( Nguyễn Du)
TRĂM ngàn thương nhớ về đâu?
NĂM năm bến cũ sông sâu vắng đò
TRONG ngoài gầy héo ốm o
CÕI tình mọc rễ tự do bén mùa
NGƯỜI em no mắt ngày xưa
TA chôn kỉ niệm cho vừa lòng nhau
CHỮ yêu mấp mé trang đầu
TÀI tình khéo léo cau trầu thèm duyên
CHỮ nhân bén nghĩa vững bền
MỆNH trời dời gót đặt tên cuộc tình
KHÉO lời trọn kiếp ba sinh
LÀ cho và nhận đôi mình đẹp đôi
GHÉT NHAU giả dối ,lôi thôi
TRẢI lòng ân oán tim côi cút buồn
QUA cơn chớp bể mưa nguồn
MỘT , hai , nặng gánh ai buông ơ hờ?
CUỘC chơi bóng gió ngu ngơ
BỂ DÂU ngủ ở bên bờ lãng quên
NHỮNG pha nghịch ngợm lênh đênh
ĐIỀU cay và đắng chênh vênh góc trời
TRÔNG theo hơi ấm đôi môi
THẤY làn tóc thả ru thời cỏ hoa
MÀ xem trong trắng ,mặn mà
ĐAU chi nước mắt lăn qua dỗi hờn?
ĐỚN đau trong chuỗi cô đơn
LÒNG say chim én bay vờn trời xanh
Đêm 20/4/2018
Ân Thiên ( Bình Dương)
Bài này đã được xem 2156 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|