xé toạc màn đêm
Già ngọn gió lất la lất lưởng
Thổn thức chiều ngật ngưỡng lá say
Nắng cong cho hạ toe mày
Ve sầu trở mỡ gọi bầy ngân nga
Hạ bức bối chiều tà chát nắng
Vẫy tai hè cho lắng cơn oi
Gót mòn trăng đợi trên đồi
Xa thăm thẳm gọi làn môi hương trầm
Băng qua sóng ai âm thầm nhớ
Mắt môi buồn đếm vỡ tan sương
Muộn lòng hạt nhớ xa đường
Nắng mong manh lắm, giọt vương vãi chiều
Va li nặng vai liêu xiêu đổ
Bộn bề lòng loang lỗ màn đêm
Bóng trăng rọi xuống bên thềm
Gót đời nặng quá, dáng em mỏi oằn
Thương em lắm đêm không ngủ được
Giấc lổ loang. sóng nước trập trùng
Đêm về giữa chốn không trung
Níu trời vào tối một vùng cô liêu
Đêm rộng thế lại nhiều trăn trỡ
Vết bầm đau loét lỡ dần loang
Thương trăng một phận cung hoàng
Cho đêm hạ khát lệ hàng hang cay
Thắt đáy dạ sầu cày buồn xới
Xót câu thơ... rách rưới nhạc vàng
Em ơi !...đã có tình anh
Trăng vàng xé toạc cả mành voan đêm ...
Bài này đã được xem 1190 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|