cho lần thi vị
Đêm trỡ giấc môi sương hờn ướt đẫm
Vết thương sầu đau thấm tận thân trăng
Khoé mắt cay lệ dấu cõi trăm năm
Tay ôm mộng thấy vành môi thẫm huyết
Đôi mắt nát đục nhàu duyên bóng nguyệt
Hết xuân thời đêm khuyết một bờ thương
Một thân em hờ hững với đêm trường
Buồn không nói cánh hương xưa cũng mất
Ta vẫn thế giữ mối tình chân thật
Một đời yêu ngữa sấp bởi rũi may
Áo chinh nhân phong bụi với đắng cay
Yêu trăng lạnh cho đầy dư vị ngọt
Tơ trăng rớt nát bờ xưa vạt gót
Động lòng đêm môi ngọt ém nụ cười
Đã tàn đêm chắc lạnh lắm trăng ơi
Môi mặn đắng ... Một đời chưa duyên hưỡng
Yêu đến chết mặc lần thêm mộng tưởng
Để thấy tình không cưỡng nỗi hồn đêm
Ta yêu trăng dẫu biết lạc cung thiềm
Yêu là chết để thêm lần thi vị...
Bài này đã được xem 779 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|