Poem logo
Poem logo

cớ sao em hận với hờn tôi?

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Cớ Sao Em Hận Với Hờn Tôi?

Ồ! Thì ra em đã rất hận tôi
Nên cay cú nặng lời không ngần ngại
Khiến tôi đây phải mang niềm tê tái
Trách cho mình ngày ấy vội vòng tay!

Mang tâm hồn dào dạt cảm trời mây
Vui ngắm lạ, mê say vườn hoa nở
Có đôi lúc cũng dừng chân trăn trở
Nghe cõi lòng thương nhớ bến đò xưa

Còn gì đâu để mộng để mà mơ
Khi cái bóng thời gian không chờ đợi
Quay gót cũ thì vạt mờ giăng lối
Còn vọng nhìn chỉ vời vợi mù sương

Tìm phôi phai thả bước chốn ngàn phương
Hồn lữ thứ vơi buồn, vơi trống vắng
Bỗng một chiều ghé vườn hoa rụng nắng
Nhìn thu sầu héo hắt lá thu rơi!…

Tình cờ gặp được em trước những lời
Thơ bóng bẩy đượm ngời bao ý nhạc
Tôi cảm, tôi say và tôi trầm mặc
Rồi thấy lòng ngây ngất nỗi lâng lâng

Mượn sắc vàng tô thắm một vầng trăng
Cùng ai đó ngập tràn trên sông mộng
Duyên thuyền thơ tháng ngày theo lượn sóng
Dưới bềnh bồng trên lồng lộng say bay

Có đôi lúc chợt muốn nắm bàn tay
Khe khẻ nói ơ nầy! Em có hiểu?
Vần thơ em là nắng vàng phản chiếu
Giúp vườn cây nặng trĩu trái sum suê…

Nhưng một ngày tôi vội vã bỏ đi
Vì thấy được những gì trên nét ngọc
Thân tươi tốt nhưng quá nhiều gai góc
Lần vô tình đâm thọc lủng tay tôi

Chôn kỷ niệm sóng nước của một thời
Vào thạch động suốt đời không vướng bận
Chỉ lặng lẽ âm thầm theo ngày tháng
Thì cớ gì em hận với hờn tôi?!...

18/6/2017
Nguyễn Thành Sáng

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm