Poem logo
Poem logo

cớ sao ta

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Cớ Sao Ta

Em có biết cõi lòng anh trĩu nặng
Tháng năm dài trầm lắng quấn niềm đau
Nhìn vợ hiền yêu dấu đậm tình sâu
Đang hoá ảnh bên cầu treo lởn vởn!

Ơi! Muốn thét, muốn gào lên thật lớn
Bung tốc tung cả bốn bức tường đen
Cho thôi đi da diết của con tim
Thấy chờn chập êm đềm xa xưa cũ

Bởi đã gặp hồn em trong mắt đó
Và đã nghe từ gió tiếng em kêu
Mà nào đâu gần được, chỉ liêu xiêu
Mang tê tái dưới chiều rơi lạc lõng

Hình ảnh kia bao lần trên gợn sóng
Đôi uyên ương quyện bóng ngất ngây say
Trên nắng tàn gợi cảm gửi hàng mây
Dưới nước chảy điệp dài gieo ý nhạc…

Tất cả ấy giờ đây đều lạc mất
Tợ âm vang réo rắt thoảng đưa ngang
Khiến thức linh của kẻ ngắm ráng tàn
Ôm thổn thức ngập tràn thương với nhớ

Ngày sớm tối bâng khuâng ghì trăn trở
Chỉ âm thầm than thở với riêng ta
Tìm phôi pha thả bước mỗi độ tà
Quả nhè nhẹ ngân nga bài dĩ vãng

Những lúc buồn thu hình nơi vắng lặng
Nghe âm vang văng vẳng vọng sang đây
Nửa mơ màng dào dạt lắc lư quay
Nửa khắc khoải u hoài, không hiểu được…

Ai thể tin một nghìn năm kiếp trước
Có hai người tha thiết phải lìa nhau
Để thời gian mãi man mác dạ sầu
Rồi thỉnh thoảng gợn trào trong trí não…

Ai tin được đó là muôn yêu dấu
Nghẹn ly tan nên đau đáu suốt đời
Lắm bao lần bỗng cảm thấy chơi vơi
Hướng diệu vợi ngậm ngùi đâu chợt đến…

Giờ anh đây còn em thì ở bển
Cánh ngàn trùng nẻo chốn vạch biên cương
Đây đang tránh nắng, bển đang ngắm sương
Em màu sắc giải buồn, anh giọt đắng…

Nhưng cớ sao hai ta cùng canh cánh
Cùng vấn vương sâu nặng ảnh hồn kia
Cùng thao thức lặng lẽ dưới đêm khuya
Cùng khao khát trở về tìm nơi ấy…



14/12/2018
Nguyễn Thành Sáng

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm