bài không tên số 9
Chiều buông nhạt nắng bên thềm
Người qua sân vắng êm đềm hơn nhung
Phượng còn một chút bao dung
Buồn chung ánh đỏ hoàng hôn sắp tàn.
Kiếp ve sầu khóc bi than
Hè chưa vẫy gọi sao tan tiếng lòng.
Cho chàng đêm xuống nhớ mong
Từng hơi thở nặng long đong vì nàng.
Thư này xưa đó ai mang,
Mực hoen đã cũ nét gầy tâm tư.
Cho mình vui hết tháng tư
Cho mình quên hết trần gian sự đời.
Cho nên mưa gió tơi bời
Một hôm tháng sáu khóc lời chia phôi.
Em mình có hiểu tình tôi?
Hay như sóng nước lờ trôi cuối nguồn.
Em mình có nhớ có buồn
Hay môi hớn hở được vào cấp hai.
PNNA – 14/6/2017.