thơ vắng người & người vắng thơ
THƠ VẮNG NGƯỜI
Thơ hoanghoon
(Thuận Nghịch)
Mờ theo tối phủ xuống làn sương
Gío bão ùa theo những đoạn trường
Ngờ rã nghĩa thân buồn phận rủi
Sợ xa tình bạn nhủ đời thương
Lơ là mãi đó còn làng xóm
Nghĩ ngẫm nào đâu tới quãng đường
Thơ vắng kẻ đau lòng quặn nhớ
Mơ hoài để khách gọi thầm vương.
NGƯỜI VẮNG THƠ
Vương thầm gọi khách để hoài mơ
Nhớ quặn lòng đau kẻ vắng thơ
Đường quãng tới đâu nào ngẫm nghĩ
Xóm làng còn đó mãi là lơ
Thương đời nhủ bạn tình xa sợ
Rủi phận buồn thân nghĩa rã ngờ
Trường đoạn, những theo ùa bão gío
Sương làn xuống phủ tối theo mờ.
Bài này đã được xem 1100 lần
|
Người đăng:
|
hoanghoon
|
|
|