tưởng rằng đã quên
Đêm nay trời lạnh mọc trăng buồn
Ngoài sân giông gió hạt mưa tuôn
Nhớ ai ngàn dặm tình chưa phỉ
Cô đơn vẫn ngủ giấc vô hồn ?
Người hẹn từ xa những cuộc vui
Ngày qua ao ước một kiểu đời
Gia đình êm ấm bầy con trẻ
Năm tháng còn đây luống ngậm ngùi
Chẳng biết về đâu cõi thế gian
Hỏi sầu hỏi khóc điệu than van ?
Riêng tư lặng lẽ trong bóng tối
Mắt dõi trăng ngoài đợi khói tan
Còn có gặp nhau lần nữa không ?
Ông tơ bà nguyệt kéo chỉ hồng
Trời mơ kết nối ngàn tinh tú
Mộng cùng tri kỷ thỏa tình chung
Cũng chỉ là mong ánh sáng thôi
Người xưa những tưởng lãng quên rồi
Bao la lưu luyến tình thơ mộng
Gió thổi hiu hiu giấc mỉm cười
QHNC