nhạt nhoà
Mười năm, gặp lại bên đường,
Ân xưa, tình cũ vấn vương đã mòn,
Thương yêu đã chẳng lên non,
Chút dư hương cũ, sắc son ngại ngùng...
Mười năm, giờ lại trùng phùng,
Quay lưng ngoảnh mặt, lạnh lùng ta đi,
Đời trôi, trôi hết xuân thì,
Tình ơi, tình có đáng chi hỡi tình....
Để nghe hờ hững lặng thinh
Để nghe mình nhắc rằng: mình hãy quên!
Nghĩa ân xin khỏi đấp đền,
Ta đây người đấy, lênh đênh rẽ đường,
Xá gì chút nghĩa còn vương,
Xin đừng níu kéo, đọan trường xin thôi...
Có chăng một thoáng bồi hồi...
Thì thôi, thôi nhé, chia đôi cuộc đời.
January 18th 2017