biển hoàng hôn
Ở phía chân trời xa
Ráng nhuộm chiếu tím thẳm
Mênh mông là biển lặng
Dịu êm sóng thì thầm
Em ngồi đó xa xăm
Nghĩ gì mà không nói
Lòng ta chừng như đợi
Nâng niu khúc nhạc trầm
Biển. Chiều rơi...thờ thẩn
Sóng trườn lên gần hơn
Nhẹ hôn bờ cát phẳng
Em nói… ừ… thì thương
Hoa nắng bổng trắng đường
Vuốt ve trên vai áo
Gió reo thầm khẽ bảo
Ôi! Tình của người dưng!
Hoàng hôn.. rồi xin đừng
Tô vàng thêm sắc nhớ
Sóng chiều như nhắc nhở
Người đi... chiều qua thôi
…Rồi chiều tàn trên biển
Nao nao sóng xô bờ
Ngồi lắng nghe biển hát
Khúc nhạc chiều bơ vơ
Giờ còn ta với biển
Lặng lẽ tiễn hoàng hôn
Biển nhớ ai biển khóc
Ta nhớ ai … lệ thầm
Nghe biển chiều thổn thức
Cơn sóng lòng chơi vơi
Ta ơi đừng đau nữa!
Người xa đã… mấy trời.
Mai Đình Dân