biển và trời
Cuộc đời là như thế,
có bao giờ dịu êm.
Yêu anh từ thuở đó.
Nỗi nhớ gọi thành tên
Dẫu chỉ là mơ ước...
Có bao giờ được đâu!
Biển và trời khác biệt,
sao mà hòa vào nhau?
Đợi chờ đến bạc đầu
Như mây bay về núi
Như sóng kia mãi dội
Cồn cào từ đáy sâu.
Tình yêu ta là thế
Chẳng đến được với nhau
Nỗi nhớ từ hai phía
Có bao giờ hết đâu...
Bài này đã được xem 1646 lần
|
Người đăng:
|
susan jun
|
|
|