Poem logo
Poem logo

xuất khẩu

Tác giả: Donna Mai Hồng Thu
Người ta xuất khẩu thành thơ,
Dân mình xuất khẩu lạy thờ người ta.
Bỏ quê bỏ mẹ bỏ cha,
Tha hương cầu thực rồi là cộng nô.

Mong sao thoát cảnh hồ đồ,
Gởi tiền nuôi góp cơ đồ Việt Nam.
Chịu bao uất ức lầm than,
Mượn nợ xuất khẩu thành nàng osin...

Lỡ chân là lọt xuống sình,
Bán thân lo lắng thân tình quê xa.
Khó dư để sắm visa...
Tiền vé không có, đời sa tù đầy.

Ngày về mất lối từ đây,
Cuộc đời tăm tối hơn ngày chưa đi.
Ước mơ nào có cao gì,
Chỉ mong xuất khẩu được thì sẽ dư.

Đời này vất bỏ bi chừ,
Gom tiền gom bạc góp dư gởi về.
Người thân mòn mõi nơi quê...
Chờ mong tiếp tế lết lê mong chờ.

Ngờ đâu đời chẳng như mơ...
Xuất khẩu lao động từng giờ kiếp trâu...
Đời nghèo chồng chất âu sầu...
Gom từng hạt gạo đếm sâu hững hờ...

Người ta xuất khẩu thành thơ,
Dân Việt lớp lớp, từng giờ làm nô...
Dân giàu, nước mạnh hồ đồ,
Nước giàu, dân lại thành nô lệ người !!!!?????

09/10/2011

Visa= giấy "thông hành"
Osin = tiếng lóng ám chỉ người ở đợ phụ việc trong nhà

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm