sửa sắc đẹp
Được sửa dại gì chẳng chịu ưng
Sửa cho hoàn thiện đẹp như xuân
Đừng sửa làm sao thành người lạ
Về nhà, ba má nhận hỏng ra
Sửa tí cho đời thắm thêm hoa
Sửa luôn cả nết, đẹp mọi nhà
Chứ mà sửa lắm thành bức tượng
Lạnh lùng như đá chẳng ai thương
Sửa lắm coi chừng sửa mất duyên
Rồi không như ý lại mất tiền
Hay thành cô gái xài bằng điện
Mắt hí, trợn trừng ngó láo liên
Sửa sao thanh đẹp cứ tự nhiên
Lạm dụng làm chi sẽ lắm phiền
Cái đẹp muôn đời thua cái nết
Không nết, sửa nhiều chết cái duyên
Thôi thì mỗi thứ thêm bớt tí
Mày ngài, mắt ngọc, dễ thương đi
Đừng ham dao kéo mà xấc láo
Tốn tiền, thêm tật lại càng đau...
Donna Nguyen 12/08/2011