có những lúc
Có những lúc tâm hồn trống rỗng
Nhìn quanh mình một khoảng hư không
Đời vẫn trôi như một dòng sông
Vẫn rẽ khúc không bao giờ êm chảy
Có những lúc đời sao chán ngấy
Không bon chen, thiếu đưa đẩy buồn tênh
Dặn lòng ta, bình dị thế mới bền
Sao hồn vẫn thoáng mông mênh gợn sóng
Hỡi trời cao, hỡi đất rộng, người đông
Ta, một thân, sao nhỏ bé, nhọc lòng
Bao đua chen, ganh ghét với long đong
Đừng gợn sóng, cho hồn ta lắng đọng
Những năm tháng đời nhiều trống vắng
Vẫn hơn đời luồn cuối đón xem trăng
Bán lương tâm, vui chốc, lại nhọc nhằn
Thôi an phận, đời buồn lăn ngơ ngác!
Biết nhận đủ, là tâm thân an lạc,
Thích an bình mà man mác ước mơ
Vì phù du đang ẩn hiện từng giờ
Nên hãy sống thương yêu từng hơi thở
Nên hãy sống mà thôi đừng trăn trở
Bởi cuộc đời đâu phải cứ như mơ
Hãy tận vui không phung phí đợi chờ
Xin hiện tại đừng mập mờ trở giấc!
12/07/2011