hoài niệm
Một mình tôi ngồi với tháng tư
Dư âm vọng lại tự xa mù
Hồn ai chín suối còn rơi lệ
Rớt giữa lòng tôi nến ngậm ngùi.
Mưa vây đen thẳm chiều heo hút
Chẳng thấy vườn xanh chẳng ánh vàng
Man mác chiều sa màu hoài niệm
Mơ hồ sông lạnh trắng màu tang.
Đã mấy mươi năm mất hướng đời
Một cành bèo tím mấy dòng trôi
Thuyền quyên lận đạn về bến đục
Anh hùng mạc vận hận chưa vơi.
Xa ngút bên trời loang huyết phượng
Đầu thềm ve rộn tiễn hè qua
Lanh thang trăm néo tìm dư ảnh
Chỉ thấy đầu non bóng nguyệt tà.
Tháng tư tiếp tục cuộc chia ly
Trở chiều ngơ ngác cánh thiên di
Tin yêu bay mất về phương khác
Dẫu có thương đau cũng ích gì ?
Dân Đình Mai