ru em những giấc đêm trăng
Anh muốn viết một bài thơ lắng đọng
Để hồn say như sóng biển chiều về
Để tình ta được dạo bước sơn khê
Để mặc giữa bộn bề đời dâu bể
Ru em ngủ bằng bao câu chuyện kể
Đẹp như trăng lặng lẽ giữa trời xanh
Ngủ đi em... say giấc mộng ngọt lành
Tình anh đó trải mành xuân kỳ vĩ
Buông tiếng hát đẫm tình thu ý nhị
Cho nắng vàng đậu mí mắt em ngoan
Hương hoa xuân thơm nức thả muôn ngàn
Dòng mật hạ đổ tràn mùa quả chín...
Cho hồ điệp du miền lên tới đỉnh
Ngõ trăng về giăng kín nhụy hoa sim
Ngủ cho ngoan tô hồng đỏ trái tim
Cho trần thế lặng chìm con sóng dỗi
Để quên hết những đắng cay tội lỗi
Của tình người nông nỗi những tháng năm
Cho mùa thu rắc lá diệp em nằm
Mùa đông ấm ngát trầm hương ngàn tuổi...
À ơi gió ! Thỏa lòng cơn mê muội
Nhạc thời gian nhẹ thổi mát phiêu tình
Đậu lên bờ ngào ngạt của môi xinh
Cho trăng ngọc cong mình trên làn nước
Quên đi hết cõi nhân gian xuôi ngược
Phút yên lành anh ước giấc em ngon
Ta sẽ cùng xây mộng mị vuông tròn
Tan khổ nhọc nâng hồn say lã bóng
Cho giọt nắng ngủ trên triền ngọn sóng
Lấp lánh vàng trăng đọng đáy hồ thu
Những đắng cay chết gục dưới mây mù
À ơi ngủ đêm du miền trăng lộng....
Bài này đã được xem 977 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|