trong một căn nhà không có cửa sổ
Tôi ở trong một căn nhà
tường làm bằng tiếng im.
Không ai gõ cửa
cũng chẳng có cửa để gõ.
Ngoài kia
người ta bảo nhau về một bầu trời xanh
về gió thổi trên đồng
về những đứa trẻ thả diều.
Tôi không thấy gì.
Tôi không tin.
Tôi chỉ thấy vết nứt nhỏ trên trần nhà
nơi một giọt nước rơi từng ngày.
Tôi lấy bút viết lên tường:
“Tôi vẫn còn sống”
Nhưng mực thấm vào đá
và biến mất.
Một con chuột chạy ngang.
Tôi hỏi: “Có gì ngoài kia?”
Nó nhìn tôi như kẻ điên
rồi biến mất qua lỗ thoát.
Tôi gào lên với trần nhà:
“Nếu thật sự có ánh sáng
hãy rọi vào tôi”
Nhưng chỉ có tiếng vọng chính mình.
Ngày thứ ba trăm linh hai
tôi bắt đầu vẽ cửa sổ.
Bằng máu của mình.
Và mỗi đường nét đều đau.
Tôi không còn chắc mình có thoát ra.
Nhưng tôi biết
nếu không vẽ
tôi sẽ chết đứng như bức tường.
Bài này đã được xem 2215 lần
|
Người đăng:
|
Vua Mông
|
|
|