chẳng thể thiếu em
Chẳng Thể Thiếu Em
Mình thương ơi! Anh đang nghe rười rượi
Và chút gì nhức nhói giữa con tim
Trước vần thơ đầy ảm đạm của em
Lúc sóng giật, con thuyền như sắp ngã!
Để chốn ấy bao đêm em buồn bã
Giọt u hoài rỉ rả dưới canh thâu
Cả tấc lòng vương vấn gửi về đâu?
Đành lặng lẽ gieo sầu trong nỗi nhớ
Ngày thui thủi bên góc mờ trăn trở
Ngậm ngùi đau, nức nở với riêng ta
Còn đâu nữa một thuở dưới trăng ngà
Say tình mộng là đà trên suối biếc
Chỉ còn đây tận cùng niềm da diết
Khóc cuộc tình ly biệt lững lờ treo
Muốn đưa ra giữ chặt lấy tay chèo
Phong vũ cứ hò reo ngàn chao đảo!…
Mình thương ơi! Ở đây anh cũng bão
Sáng trưa chiều đau đáu vọng tình ai
Một quả hồng chất ngất vị men say
Dần bốc khói loang dài qua ngõ vắng
Rồi cảm thấy chút gì thêm chán nản
Sao vội vàng hụt hẫng giấc mơ đan
Ai xuôi chi tan tác để lỡ làng
Tình vạn kỷ ngập tràn yêu với mộng…
Nhưng kỷ niệm như cung đàn trầm bổng
Mãi âm vang khuấy động giữa đêm đen
Anh biết rằng anh chẳng thể thiếu em
Nên lần vặn ngọn đèn xua bóng tối!...
20/7/2017
Nguyễn Thành Sáng