Poem logo
Poem logo

cổ nhuế

Tác giả: Trần Khiêm
trôi chênh vênh mây thu về Cổ Nhuế
hát rung rinh đồng rau muống còn xanh
đồng là ruộng ruộng là đồng biết thế
cua vi vu lội suối nước vòng quanh

sau cây đa chính là Đông Ngạc đó
Đông Ngạc vui có phố cũng có đồng
tình bịn rịn từ cao nguyên thuở nhỏ
anh một mình luôn có núi cùng sông

anh kêu chén mà người ta gọi bát
anh nói rau người ta bảo là dzau
thôi đành kệ cốc và ly có khác
mà môi này tay đó khác chi nhau

cây đa đứng một mình riêng đứng giữa
cỏ quây quần người đi bộ chạy xe
bụi và lá rụng mùa thu lên tiếng nữa
lầy đường mưa anh dép ngược mang về

trời miền Nam bây giờ không thể biết
chắc xa anh buồn tha thiết lắm đây
trời Hà Nội mây buông mờ ráo riết
chắc gần anh cười khóc được đôi ngày

mưa dầu ít áo anh bùn bê bết
dép lào ơi mày chộn rộn vì ai
áo mới giặt mày nỡ đành bắn hết
đất bùn đen lên áo trắng hây hây

xe to chạy đường cây che vi vút
xe qua đường hàng sấu dại nhìn ngây
nhìn cửa kính anh có lần nghi ngút
nhớ Sài Gòn em hỡi có đâu hay

xe đáp xuống bến người đông Dịch Vọng
xe băng băng xe đậu bờ hồ Gươm
anh xuống xe ngỡ ngàng nghe nói vọng
giọng Bắc kỳ em gái trẻ tinh tươm

lối nho nhỏ dẫn anh vô phố cổ
đi bộ nhiều chân mỏi bước không mau
đường Bà Triệu mùi thơm vây kín chỗ
anh đứng nhìn hoa sữa ngóng từ cao

lòng rộn rã đây là phen thứ mấy
chưa sợ sao còn tiếp tục lạc đường
anh ăn uống một trưa nhiều ngai ngái
trời sắp chiều đi bộ chắc tiêu luôn

nhà anh ở có nhiều khi Cổ Nhuế
ít khi Thanh Xuân và đôi lúc Đống Đa
dù lắm chỗ nhưng mà anh chẳng thể
có đủ tiền thuê phòng trọ Hàng Da

nên anh lạc biết mấy lần em chớ trách
anh lơ ngơ nai bỡ ngỡ đạp rừng
anh đạp phố đi băng băng ngóc ngách
nghe nhà thờ chuông cổ đổ boong boong

đi lạc mãi nai lạc rừng ngắt ngứ
quán cóc ngồi xuống uống lại ra đi
thuốc lào hút điệu gì em nghe chứ ?
"rít rít rà ra phố xá chơi đi"

lồng khuyên nhỏ hót chi cha chíp chíp
anh lạc rồi khuyên có nhớ đường bay ?
lồng khuyên nối lồng khuyên anh bước tiếp
ồ đồng hồ nhà bưu điện là đây

xe to chở rập rình đi không lách
chật như nêm hành khách thở phập phồn
xe tới bến qua rồi sao thử thách ?
lòng yên lòng anh bỗng thích đi bộ hơn

và Cổ Nhuế là đây em đón
đường trắng phau vỉa hè xám hai tay
nhà cửa sát reo mừng anh lốn ngốn
ly nước này bình trà đó rót ra ngay

trời lành lạnh ôi tối rồi có lẽ
trước quán quen anh đứng dậy dưới đèn
trời sắp tối nghĩa là anh sắp sẽ
bước lên giường nhắm mắt ngủ im im

anh sắp ngủ đó hỡi em Cổ Nhuế
đồng cua non hai cây số vừa chăng
cua có ngủ cá có nằm trên ghế
ghế làm bằng bùn đất đã từng văng

anh sắp ngủ đó hỡi em Gò Vấp
ở miền nam mưa tấp mặt phăng phăng
anh sắp ngủ đó hỡi em Đắc Lắc
anh sắp nằm nhắm mắt, hỡi Nha Trang

hẹn mai nhé 6 giờ anh thức dậy
bún dọc mùng thêm chút giấm không hăng
trà thơm sẵn trong bình ôm ấp đậy
bình gọn gàng vui ấp ủ trong khăn

trà dẫu nóng anh không cần miệng thổi
vỉa hè tinh mơ chợ chờ đón người đi
mau mau ngủ đêm nay còn Hà Nội
quyết ngày mai dậy sớm chẳng nằm lì

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm