phố mưa bụi
Chiều mờ cơn mưa bụi
Nghe như lá rụng rồi
Tôi cùng tôi giận dỗi
Quên-Nhớ miền xa xôi.
Tim côi không chốn ở
Hồn đau chẳng lối về
Buông lơi vào thinh lặng
Đăng đắng giọt si mê.
Biết bao điều chưa tỏ
Khe khẽ cất trong thơ
Nỗi buồn hoang như gió
Lạc giữa đời và mơ...
Còn lại gì em nhỉ?
Yêu dấu với đợi chờ
Thôi đừng dằn vặt nữa
Thuở ái tình ngu ngơ.