thôi quyến rũ
THÔI QUYẾN RŨ
Thơ hoanghoon
Đêm thanh vắng ta vào cuộc tỉnh say
Hỡi tinh tú đã có từ vạn thuở
Khi ta đi đất có mang lòng nhớ
Những dấu chân quay lại chạy kiếm tìm
Yêu qúa nhiều tình vương lại trong tim
Từ chiếc lá nghiêng chao bên vách đổ
Cả những thứ tưởng chừng như qúa độ
Hút hết vào trong thân thể ốm nhom
Trên tột đỉnh ngoài tầm trí cao vòm
Không dám với xin chút thường vũ trụ
Để ru êm mong bình yên giấc ngủ
Đời xót dạ gửi ngoài dải sương sa
Lúc khó khăn nào đâu đã nề hà
Thứ có được như bèo trôi mặt nước
Như vệt sáng lướt qua miền mộng ước
Hỏi chăng lòng có còn mãi chứa chan
Ngày sẽ đến dẫu níu kéo than van
Một góc nhỏ trên lá khô lặng vắng
Vết tì thoáng chốc nào trụ dai dẳng
Nhẹ như bông bay bổng không xuống sâu
Giữa màn đêm tìm một chỗ ở đâu
Mây lãng mạn cảnh trời mưa ôm hạt
Có bao giờ cảm nhận thân ta khát
Tàn một kiếp không là chuyện chơi suông.
Bài này đã được xem 824 lần
|
Người đăng:
|
hoanghoon
|
|
|