khoảng này cho em
Trăng rơi xuống bên hồ trong lặng lẽ
Nghe lá vàng đang kể chuyện tình xưa
Đã một thời hạ khát cháy cơn mưa
Sâu trầm lắng không chừa mùa yêu nữa....
Vàng cả nắng giữa thu gầy một thủa
Ai lén sau khung của sổ thu sang
Vẽ ưu tư sầu nặng thật mênh mang
Hoa cúc nở ngỡ ngàng mùa thu đến...
Thu còn nhớ câu thề xưa ước hẹn
Sao bây giờ bẽn lẽn quá thu ơi !
Góc phố buồn tràn ngập những lá rơi
Để sương xuống rã rời trên cành liễu
Chiều chợt khóc lạnh lùng thu yểu điệu
Đêm buông lơi gió níu ngọn trúc lay
Trăng cô đơn vung ánh ngọc ra đây
Đêm đau đớn vai gầy thu rưng rức
Hơi thở ấm phả ra từ lồng ngực
Buồn chi em... xin cứ nép vào lòng
Hồn ta đây có một khoảng ấm nồng
Cho thu trốn vào trong chiều yên tĩnh...
Bài này đã được xem 724 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|