thương một người dưng
Hỏi đá rêu phong, đêm đêm đợi chờ
Hỏi ánh trăng kia sao trôi hững hờ
Hỏi giấc mơ xưa còn đâu để ngờ
Một thời dĩ vãng bỡ ngỡ chia xa.
Hỏi nắng nào vương, đôi vai em gầy
Hỏi gió còn hôn lên tay em đầy
Em bây giờ trong anh đã chết
Cuộc tình mình vết mực thương đau.
Mai xa rồi, ta chẳng còn chờ nhau
Góc phố cũ làm sao em còn nhớ
Ngày thứ bảy, cơn mưa chiều tan vỡ
Phố ngập ngừng gọi mãi một người dưng.
Thành phố buồn, xin hãy ngủ cho yên
Hồn điên cuồng bước chân mòn sỏi đá
Hạt máu nào vừa trào ra cửa miệng
Ta vùi mình thành cát biển trôi xa.
Bài này đã được xem 1050 lần
|
Người đăng:
|
Hoa Du Kha
|
|
|