nghĩ đo
NGHĨ ĐO
Đêm về duỗi cẳng chớ hề đo
Khổ nỗi từ đây hết nặn vò
Cỡ tuổi xuân thì ta đợi nó
Qua ngày nguyệt mãn hắn tìm mo
Buồn khi mọt rỉa nào ai ngó
Chán bữa mầm khô lại rủ mò
Hắn độ hoang đàng nay cũng bỏ
Muôn đời có lẽ phải nằm co ./.
Lê Cảnh Tiến 240917
Bài này đã được xem 390 lần
|
Người đăng:
|
Tiến Cảnh
|
|
|