thu già
Tàn đêm gió cợt rách môi trăng
Sương đọng trên cành chẳng nói năng
Khóe mắt thu buồn lưng lửng lệ
Thạch sũng tặc lưỡi cũng tiếc chăng
Tiếc thời khuấy đảo nắng sương mây
Khuấy ánh trăng tan mặt nước lay
Ngước mắt nhìn thu lằn tím vỡ
Một thời hỡm hịch quá tầm tay
Nào là hương sắc với tao nhân
Trăng gió buông lơi mặc cõi trần
Ngất ngưỡng mơ tiên cùng bóng quế
Đến kỳ sương động gió mưa dâng
Một thời sinh khí chớm thu sang
Thơm mộng say căng nắng ngãi vàng
Luân vũ chuyển vần thời thế hết
Thu già vuốt mặt giọt ngâu loang
Vàng son một cõi đất trời thiêng
Xế bóng âm thầm một góc riêng
Thế thái muôn đời quy luật định
Thu tàn đông giá mặc đời nghiêng
Bài này đã được xem 726 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|