bài tình ca cho quê hương
BÀI TÌNH CA CHO QUÊ HƯƠNG
Quê hương tôi, ôi hai tiếng quá ngọt ngào
Hồi tưởng lại tim nghẹn trào...hoen khóe mắt
Dòng sông xanh...bóng hàng dừa in trong vắt
Lá đậm màu...hoài xuân sắc tuổi đôi mươi
Thuở ấu thơ bao ký ức quyện môi cười
Miền cát trắng cả một thời ôm biển mặn
Dãy núi cao che nắng mưa luôn thầm lặng
Vẫn rạng ngời dù đau quặn suốt ngàn năm
Quê hương tôi, qua mấy bận của thăng trầm
Nhiều mất mát bởi ngoại xâm và nội chiến
Anh em ta, hơn một lần … ôi đau điếng
Thật hãi hùng lửa binh biến, khói đau thương
Quê hương xưa có giai điệu Khúc Nghê Thường
Như khơi dạ ... gọi vấn vương hồn viễn xứ
Gió phương nam cuốn theo chân người thi lữ
Về cánh đồng mang tình tự tiếng hò vang
Áo tứ thân bên giếng nước, mái đình làng
Cây đa cổ như vững vàng hồn dân tộc
Lũy tre xanh tình xóm giềng tô vàng ngọc
Tự bao đời... chữ đùm bọc, chữ thương yêu
Quê hương tôi, mong gởi trọn biết bao điều
Hòa hơi thở theo cánh diều treo đất mẹ
Ru trẻ thơ vừa lọt lòng hay bập bẹ
Thương Cha già chiều quạnh quẽ ngóng trông con
Viết cho em, cho mảnh đất hãy còn son
Xin ghi dạ khắp nẻo đường người con Việt
Mong mai sau luôn tự hào gương tuấn kiệt
Xin trọn lòng, đừng cách biệt chữ QUÊ HƯƠNG.
KIM MINH