hỡi ai ơi
HỠI AI ƠI
Công bằng khó đặng hỡi ai ơi
Đau đớn, xót xa chuyện cuộc đời
Chữ ghét chữ thương nào cố định
Một giây đôi phút đã thay dời
Giữ lòng thanh tịnh đến mọi nơi
Khe khẽ đi ngang chuyện thói đời
Thế thái nhân tình không nỡ trách
Xót xa, buồn tủi nuốt rồi trôi
Bởi người chưa ngộ kiếp đơn côi
Sao thấu thế nhân chuyện đạo đời
Danh vọng giàu sang thời quên hết
Tình thâm đạo lý mãi xa xôi!
Hàm oan nói ít nuốt nào trôi
Oán trách đúng sai sẽ suốt đời
Tha thứ bao dung đà bớt nghiệp
Thiệt hơn chấp thuận sẽ thảnh thơi
Nước rồng, nước lớn chảy ra khơi
Cứ thế dòng đời đầy lại vơi
Nghịch cảnh thăng trầm đi sẽ tới
Hư không điểm tựa hỡi người ơi
KIM MINH