phận đàn bà 45.
Người đàn bà đi lại phía trời xa
Trời se lạnh hiên nhà như mọi bữa
Khuya tĩnh mặc nguyên hình ai mục rữa
Gió đưa về từ giữa cánh đồng hoang.
Người đàn bà thuở hạnh phúc vẹn toàn
Sao không giữ mà quàng vô dục vọng
Bỏ con trẻ giật mình trong giấc mộng
Cuối thu tàn trông ngóng tiếng ầu ơi ...
Người đàn bà đi hết nửa cuộc đời
Mà ngây dại cất lời trong nỗi nhớ
Ai có hiểu cho ngày duyên tan vỡ
Nửa câu thề nào giữ làm của riêng.
Người đàn bà lạc một chuyến đò duyên
Bao cay đắng muộn phiền in gò má
Co mình nép giữa bốn mùa xứ lạ
Trốn cuộc tình thuở đã giật mình yêu
Người đàn bà dáng vẻ rất tiêu điều
Miệng khẽ hát rồi phiêu cùng vạt nắng
Tìm một góc nhốt mình trong khoảng lặng
Ngóng chim về đậu trắng dải phù sa
Người đàn bà đi lại phía trời xa ...
Bài này đã được xem 1840 lần
|
Người đăng:
|
Muối Mai
|
|
|